Denis Irwin: Mãnh tướng trầm ngâm




Khi chọn đội hình tiêu biểu M.U mà không có tên Paul Scholes và Ryan Giggs, Roy Keane giải thích: “Một sự nghiệp vĩ đại chưa chắc đồng nghĩa với một cầu thủ lớn”. Denis Irwin chính là trường hợp ngược lại. Ông là một cầu thủ lớn, nhưng không có một sự nghiệp vĩ đại.

Người ta có thể quên khuấy Denis Irwin, hoặc nhớ nhưng không nêu tên ông khi chọn ra một danh sách ngôi sao. Đây là tình trạng bình thường, đối với không ít cầu thủ xuất sắc, trong bóng đá đỉnh cao.

Nhìn lại sự nghiệp bóng đá đỉnh cao của Irwin, ai cũng thấy rõ: một trong những đặc điểm lớn nhất là sự thầm lặng. Irwin xuất sắc một cách ổn định và bền bỉ. Nhưng ông không bao giờ thuộc mẫu ngôi sao đình đám. Nếu phải viết về Irwin, báo chí sẽ đặt ông ở trang cuối, chứ không phải trang bìa. Người ta sẽ phân tích lối chơi, hơn là sử dụng những từ ngữ bay bổng để khen ngợi.

Nhắc tới thành công của M.U trong việc tuyển mộ huyền thoại Eric Cantona, là phải nhắc tới Irwin. Chủ tịch Bill Fotherby của Leeds gọi điện hỏi mua Denis Irwin. HLV Alex Ferguson nói với chủ tịch M.U Martin Edwards rằng Irwin là cầu thủ không thể bán.

Nhưng tiện thể, Sir Alex đề nghị Edwards hỏi lại xem Fotherby có chịu bán Cantona hay không. Câu chuyện cho thấy: Irwin (gia nhập M.U vào năm 1990) đã được HLV Ferguson xem là trụ cột từ khá lâu trước khi giải Premier League ra đời. Sau này, Ferguson vẫn luôn nói rằng Irwin (mua từ Oldham với giá 625.000 bảng) là bản hợp đồng thành công nhất của ông.

Irwin khoác áo M.U 52 lần (tính chung mọi giải) ngay trong mùa bóng đầu tiên, 1990/91. Khi M.U trở lại ngôi vô địch Anh sau 26 năm chờ đợi, cũng là chức vô địch trong mùa bóng đầu tiên của Premier League, 1992/93, thì Irwin đá 48 trận. Ở mùa bóng “ăn ba”, 1998/99, Irwin cũng ra sân 48 lần. Trong 12 năm khoác áo M.U, chỉ có một mùa Irwin xuất hiện dưới 30 lần.

Đấy chính là mùa bóng cuối cùng (2001/02, đá 23 trận). Và đấy là chi tiết nói lên sự ổn định đáng phục của Irwin. Dù đã mất 7 năm khoác áo Leeds và Oldham trước khi đến M.U, sau này lại chơi 2 năm cuối cùng trong màu áo Wolverhampton, Irwin vẫn lọt vào danh sách 9 cầu thủ thi đấu nhiều nhất trong lịch sử M.U. Khác biệt rõ ràng: đa số những người xếp trên như Ryan Giggs, Paul Scholes, Gary Neville, Bill Foulkes... đều chỉ khoác áo M.U trong suốt sự nghiệp. Bobby Charlton hoặc Tony Dunne cũng vậy, nếu không tính những đội bóng nhỏ không thuộc về đỉnh cao. Chỉ có mỗi Wayne Rooney là còn chơi cho Everton (ngoài M.U).

Denis Irwin giành tới 7 chức vô địch Premier League sau 12 năm khoác áo M.U



Trong bóng đá, có những ngôi sao luôn cố o bế hình ảnh cá nhân trước báo giới và khán giả. Có những người chơi bóng trước tiên là vì niềm vui của chính mình. Irwin thì luôn thi đấu vì toàn đội. Đấy là lý do mà khi hỏi lại bất cứ thành viên nào trong nội bộ M.U, họ đều lập tức tỏ ra tôn trọng Irwin.

Ở vị trí hậu vệ trái, ông chơi công thủ toàn diện, phối hợp ăn ý với Ryan Giggs phía trên. Ông tạt bóng hoặc sút phạt đều nguy hiểm. Nhưng trước tiên, Irwin luôn tỏ ra chắc chắn trong nhiệm vụ phòng ngự, làm cho đồng đội luôn có niềm tin tuyệt đối vào vị trí của mình. Người ta gọi Irwin là “Mr. Dependable”.

Irwin thuận chân phải và có thể chơi tốt ở cả hai cánh của hàng thủ. Về chuyên môn, cầu thủ thuận chân phải mà chơi bên trái thì luôn có sự “lợi hại” nhất định, trong các tình huống tấn công lắt léo. Nhưng Irwin không bao giờ lạm dụng đặc điểm này. Ông không bao giờ quên mình trước tiên là một hậu vệ.

Có thể, đấy là cái sự “tròn vai”, khiến Irwin không có hình ảnh ngôi sao. Cũng có thể, đấy chính là đặc điểm nói lên cả con người Irwin. Ông thường ở chung phòng với Bryan Robson, Roy Keane, Paul Ince - toàn những cá tính lớn. Nhưng không bao giờ Irwin “đụng chuyện” với ai. Ông luôn bình thản, khiêm nhường trong mọi chuyện, từ trong ra ngoài sân cỏ.

Khi được hỏi lại cảm giác trước trận chung kết Champions League 1999, đa số ngôi sao M.U đều kể về một điều gì đấy, đặc biệt đến mức chắc chắn là không bao giờ quên được. Andy Cole không ngủ được trong suốt đêm hôm trước. Thế còn Irwin? Ông nói không có gì đặc biệt để kể: “Thỉnh thoảng thì cũng có trận quan trọng hơn các trận khác. Khi nào mà chẳng có”!
Theo: Jonny Alien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mahrez và cuộc tái ngộ đặc biệt với đội bóng quê hương

Tuchel đã chuẩn bị một kế hoạch hoàn hảo để hóa giải Man City

'Nghiệp' của Everton